Tra tấn tàn bạo con ruột, dùng phích nước sôi đánh vợ
Bố dùng dây điện đánh con trong cơn say Tiếp xúc với phóng viên, cháu Lê Văn Hào (SN 1999, xã Xuân Canh, huyện Đông Anh, Cổ Loa, Hà Nội) cho biết cứ cách vài tháng lại bị bố đẻ là anh Lê Văn Sinh (SN 1973) trong cơn say rượu đánh đập dã man. Gần đây nhất, ngày 3/3/2015, Hào bị bố dùng dây điện đánh tới mức thâm tím, 1 bên mắt trái không mở được, hiện tại còn tụ máu và những vết sẹo chằng chịt sau lưng. Nguyên nhân lần bị đánh này là do Hào làm trâu xổng chuồng, tới 8h tối ngày 3/3 vẫn chưa tìm thấy. Những dấu vết trận đòn roi mà Hào phải gánh chịu từ bố vào ngày 3/3. “Mặc dù lúc đó cháu có xin lỗi bố nhưng bố vẫn không tha thứ và dùng roi điện đánh” – Hào vừa nói vừa mím chặt môi. Cùng có mặt tại thời điểm đó, chị Nguyễn Thị Hoài (SN 1976, xóm Vang, Cổ Loa, Đông Anh, Hà Nội – mẹ đẻ của Hào) cho biết: Do có mâu thuẫn và thường xuyên bị chồng đánh đập, 2 người ly hôn từ năm 2009 khi đã có với nhau 2 mặt con là Hào và bé Lê Thanh Xuân (SN 2002). Theo quyết định của TAND huyện Đông Anh, Hào sống cùng bố, Xuân sống cùng mẹ. Anh Sinh hiện tại đã đi bước nữa và có thêm 2 con. Chỉ cho chúng tôi vết sẹo ở bàn tay trái, chị Hoài nói: “Sau khi sinh Hào được 5 tháng, khi tôi đang cho con bú, anh Sinh dùng phích nước sôi đánh. Tôi cúi người che cho con nên bị bỏng hết lưng. Năm 2008, anh Sinh đốt quần áo của tôi khiến tôi bị bỏng 1 nửa mặt. Anh Sinh còn đánh tôi bị đứt gân tay. Đánh tôi thì không sao nhưng đánh con tôi thì tôi không thể chịu đựng được. Sau khi đánh con, anh Sinh dọa nạt nên cháu Hào không dám báo cho mẹ biết. Ngày 4/3, tôi mới được hàng xóm ở thôn Xuân Canh điện thoại báo tin con bị bố đánh dã man. Chiều 4/3, khi tôi đến nhà, anh Sinh và vợ nói dối cháu Hào đang đi chơi, tôi chạy vào trong buồng phát hiện cháu Hào đang nằm trên giường, người đầy thương tích nên vội vàng đưa cháu đi viện khám và điều trị”. Chị Nguyễn Thị Hoài. Cũng theo thông tin từ chị Hoài, trong thời gian Hào ở với bố thường xuyên bị ngược đãi, đánh đập rất dã man, ảnh hưởng nhiều đến tinh thần và sức khỏe. Việc học tập của Hào vì thế cũng sa sút. Năm 2009, Hào bị bố đánh rách tai, người thâm tím. “Lần đó, anh Sinh cũng được công an xã gọi lên giáo dục sau khi nhận được đơn trình báo của tôi. Sau đó, anh Sinh cũng đỡ đánh Hào hơn nhưng nào ngờ…” – chị Hoài nghẹn giọng. Người mẹ chia sẻ rằng muốn đưa con về chăm sóc nhưng hiện tại chỉ chạy chợ nên kinh tế khó khăn và cũng phải ở nhờ trong ngôi nhà chật hẹp của anh trai nên không thể nuôi con. “Thương hoàn cảnh của tôi, cháu Hào cố gắng chịu đựng bố, chịu đựng đòn roi để tôi không phải lo lắng. Giờ tôi cũng đang chờ mua đất giãn dân để đón con về” – chị Hoài nức nở. Người bố đánh con thường xuyên say rượu Để tiện việc hai mẹ con liên lạc với nhau, chị Hoài đã mua điện thoại cho Hào nhưng tất cả đều bị anh Sinh đập vỡ, bẻ gãy sim. “Bố đã đập vỡ hai chiếc điện thoại của cháu. Sau khi đánh cháu hôm 3/3, bố bắt cháu tự tay đốt hết sách vở. Cháu chỉ có thời gian học và ôn bài ở trên lớp. Ở nhà cháu phải làm mọi việc từ giặt giũ quần áo, trông em cho tới nấu cơm, quét nhà…” – Hào ấp úng. Hiện tại, mắt trái của Hào vẫn còn tụ máu sau 2 tuần bị bố đánh. Bản thân Hào rất thương mẹ và muốn được về ở cùng mẹ, nhưng khi được hỏi vì sao em vẫn cố gắng chịu đựng những đòn roi của bố, Hào chỉ im lặng. Chia sẻ với chúng tôi về sự việc này, ông Trương Hữu Nhung, công an thôn Xuân Canh xác nhận việc anh Sinh dùng đòn roi đánh đập Nguyễn Văn Hào vào tối 3/3. Theo đó, sự việc xảy ra được 3 ngày, công an viên thôn mới nhận được thông tin và đã tới gia đình nhắc nhở, yêu cầu anh Sinh làm cam kết đồng thời báo về công an xã. “Anh Sinh cũng thừa nhận hành vi của mình và nghiêm chỉnh chấp hành yêu cầu của chúng tôi. Anh Sinh là người có tính “hoang dã”, chỉ học hết lớp 7, hiểu biết pháp luật còn hạn chế và cũng thường xuyên uống rượu say. Việc xảy ra, chúng tôi cũng có hỏi Hào là muốn ở với ai thì Hào nói ở với bố. Sau sự việc này, chúng tôi cũng sẽ có biện pháp giáo dục bố, mẹ của Hào để không tiếp tục xảy ra sự việc tương tự” – ông Nhung cho biết. Những dấu ấn của trận đòn roi năm 2009 hằn trên cơ thể Hào (Ảnh do chị Hoài cung cấp). Cũng theo ông Nhung, địa phương không nhận được bất kì thông tin phản ánh nào từ phía người dân. Bản thân ông Nhung ở khác xóm của Hào nên cũng không nắm bắt được tình hình. Tuy nhiên, Hào hoàn toàn phủ nhận việc mình đã nói với cán bộ thôn là muốn ở với bố: “Cháu chưa khi nào nói điều ấy. Cháu muốn ở với mẹ” – Hào khẳng định. Khi chị Hoài phản ánh hiện tại mắt của Hào còn bị đỏ, ông Nhung nói: “Đó là việc của nó!”. Thậm chí cả việc chị Hoài phản ánh trước đây Hào cũng từng bị bố đánh đập và Sinh cũng có thói “vũ phu” với mình thì ông Nhung vẫn giữ nguyên quan điểm: “Ngày trước là việc của em!”.
0 comments :
Post a Comment