Thú chơi bệnh hoạn của giới trẻ ở Hà Nội

Cùng một lúc, một người đàn bà sẵn sàng “gần gũi” với nhiều người đàn ông hoặc ngược lại. Họ không phải là gái mại dâm. Họ bao trai để thoả mãn nỗi… hận đời chăng?
Hà Nội những ngày đầu tháng 7, thời tiết nóng bức đến ngột ngạt. Đêm. Đám bạn điện thoại rủ tôi đi nhậu. 0h30, nhiều con phố dần chìm vào yên tĩnh, đó cũng là lúc chúng tôi ngấm men say. “Đi hái hoa sạch thôi!” – Kiên, một tay chơi có hạng trong nhóm la lớn. Thấy tôi không hiểu, đám bạn lắc đầu ngán ngẩm bảo tôi là người trên mây. “Hoa sạch” là từ mà dân chơi dùng để gọi những người đàn bà thích đi tìm của lạ, sẵn sàng buông thả để đạt được cái gọi là… bản năng. Để minh chứng cho điều vừa nói, đám bạn kéo tôi lên chiếc taxi và phóng thẳng tới một nhà khách được xây dựng theo kiểu chung cư hiện đại. Sau khi thuê phòng, Kiên gọi điện cho một người đàn bà bảo đến ngay nhà nghỉ. “4 thằng đàn ông, sao mày chỉ gọi một?”. Trước sự thắc mắc của tôi, Kiên gật gù: “4 thằng mình cùng gặp nó một lúc thì mới gọi là chơi chứ!”. 20 phút sau kể từ khi chúng tôi lên phòng, có tiếng gõ cửa và một người đàn bà ngoài 30 tuổi xuất hiện. Cô ta nhìn quanh phòng rồi ánh mắt dừng lại ở phía tôi: “Anh là người lạ?”. Dứt lời, cô ta không quên ném cho tôi một cái nhìn tình tứ.
Theo giới thiệu của Kiên thì người đàn bà này có tên là Sính, 34 tuổi, chuyên nghề làm đậu phụ, đã ly dị chồng, hiện đang sống với con trai học lớp 5 ở một phường thuộc quận Hoàng Mai. Qua cách nói chuyện của đám bạn với Sính, tôi hiểu họ đã quen nhau từ lâu. Bởi thế mà “công việc chính” của sự gặp nhau đêm nay lập tức được giải quyết chóng vánh. Tỏ ra tế nhị và kín đáo, Sính đưa tay vặn nhỏ chiếc đèn ngủ rồi lần lượt trút bỏ xiêm y trước khi bước về phía chúng tôi. Và thế là một cảnh thác loạn đến thô thiển giữa một người đàn bà với nhiều người đàn ông đã diễn ra ngay tại căn phòng này. Ghê sợ trước cảnh tượng đó, tôi lặng lẽ rời khỏi đây. Người đàn bà gọi với theo… Nghe nhân viên trực lễ tân nói lại thì sau hơn 2 giờ đồng hồ có mặt tại nhà nghỉ, Sính đi ngay trong đêm ấy…
Thú chơi bệnh hoạn của giới trẻ ở Hà Nội
Mày là thằng điên! Con ấy không biết mày là ai thì cớ gì phải sợ. Nó đến đây không phải vì tiền mà đơn giản vì nó thích chơi”. Vừa gặp tôi, Kiên đã xổ thẳng một câu với vẻ tức tối. Kiên nói rằng đã có q.uan h.ệ với Sính từ 3 tháng nay. Nguyên cớ khiến họ biết nhau là do một người bạn của Kiên giới thiệu. Chỉ sau 1 lần gặp nhau ở nhà nghỉ, Sính đã nói thẳng ra những suy nghĩ của mình là thích “q.uan h.ệ” với nhiều người đàn ông cùng một lúc hoặc ngược lại. Kiên là tay chơi lắm tiền nhiều của ở Hà thành nên ý thích bệnh hoạn của Sính dễ dàng được đáp ứng. Từ mối q.uan h.ệ này, Sính đã giới thiệu cho Kiên nhiều người đàn bà khác cùng xấp xỉ tuổi với mình, đang cùng cảnh ngộ. Để kiểm định lời nói của Sính, Kiên đã gọi điện “mời” tất cả những người đàn bà do Sính giới thiệu tới nhà nghỉ để… mua vui. Tôi hỏi Kiên có tốn tiền cho những cuộc chơi như thế không, Kiên cười: “Không. Mục đích của họ là thích chơi với những người có thú như họ”. Thấy tôi hỏi nhiều chuyện, Kiên ghi cho tôi một loạt số điện thoại di động và bảo: “Ông muốn khai thác đứa nào thì điện rủ nó đi nhà nghỉ”.
Tôi làm theo lời Kiên nhưng quả là không dễ dàng gì, dù đã nói rõ là bạn của Kiên nhưng nghe giọng lạ hoắc của tôi qua điện thoại, tất cả những người đàn bà này đều từ chối. Hết cách, tôi lại gọi điện cho Kiên thì hắn cười xoà: “21h đêm nay, ông tới nhà nghỉ Q ở đường Nguyễn Văn Cừ”. Tới trễ 10 phút, tôi được nhân viên lễ tân trực tiếp đưa lên phòng. Tôi đẩy cửa bước vào gặp Kiên đang lả lơi với 3 người đàn bà tuổi ngoài 30 mà thôi chưa một lần gặp mặt. Sau khi giới thiệu với 3 người đàn bà này, Kiên vứt bỏ xiêm y. Không chậm trễ, những người đàn bà kia cũng làm như vậy. Một lần nữa, tôi lại được chứng kiến một sự thật nhớp nhúa đến kinh tởm về kiểu q.uan h.ệ t.ình d.ục tập thể giữa những con người có cùng thú chơi bệnh hoạn…
Theo giới thiệu thì họ tên là Vân, Nhung và Phúc. Tất cả đều có con và sinh sống bằng nghề buôn bán, riêng Phúc thì chưa một lần lên xe hoa vì đứa con ấy là sản phẩm của một mối tình không chín chắn. Sau những ngày yêu đương mãnh liệt với lời thề non hẹn biển, Phúc đã trao thân cho người bạn trai. Khi cô có bầu, gã đàn ông kia đã cao chạy xa bay, nhẫn tâm từ bỏ chính giọt máu của mình vì sợ trách nhiệm. Chán nản, nhưng Phúc vẫn quyết tâm giữ lại bào thai ấy để nuôi một mình, mặc cho những lời dè bỉu, chê bai của thiên hạ, mặc cho những vất vả nhọc nhằn khi một mình phải đương đầu với những khó khăn, thử thách ở phía trước. Không “ăn cơm trước kẻng” như Phúc nhưng Vân và Nhung cũng gặp phải nhiều éo le trong cuộc sống gia đình. Đó là căn nguyên dẫn đến những cuộc xô xát thường xuyên giữa hai vợ chồng. Khi mâu thuẫn ngày càng lớn, cả hai không hề có ý thức hàn gắn nên đã chia tay. Vì một số lý do khiến họ chán chường nên sông buông thả, trả thù đời.
Mấy hôm sau, tôi lần đến địa chỉ của những người đàn bà này để kiểm chứng. Tất cả vẫn vẹn nguyên một sự thật như lời tự biện bạch của họ hôm nào. Bản lĩnh của họ là một mình làm việc nuôi con, chấp nhận đương đầu với nhiều thử thách trong cuộc sống để tìm ra một con đường tự lập. Nhưng tiếc rằng, điều vô cùng quan trọng của người phụ nữ Á Đông là phải biết giữ gìn phẩm giá, tiết hạnh thì họ lại không làm được. Buông thả mình vào thú chơi bản năng đến mức bệnh hoạn, họ sẽ có được những gì nếu chẳng may mắc bệnh tật? Và tương lai của những đứa trẻ đã phải vắng cha sẽ ra sao nếu người mẹ của chúng tiếp tục chọn cho mình con đường tối?
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.

0 comments :

Post a Comment